Chung cư

Phần 93

Chuyến đi đó theo dự định ban đầu chỉ có 2 ngày, nhưng cuối cùng lại kéo dài ra thành 5 ngày, có lẽ đó là sự sắp đặt của số phận, để cho tôi được bên em. Để cho tôi và em có 5 ngày đầy ắp kỷ niệm bên nhau, những ánh mắt nụ cười vẫn còn đọng mãi trong tâm trí, những cảm xúc dạt dào và cả những phút giây hoan lạc thăng hoa. Tất cả ở mảnh đất Hà Giang “Gây thương nhớ”…

Những buổi tối mùa Thu sau đó, trời se se lạnh, tôi chạy bộ trong tiết trời Thu Hà nội mà nhớ quá cái se lạnh của những đêm Hà Giang, tôi nhớ em… Tôi chạy bộ để mong được gặp em nhưng đã 3 hôm liền rồi tôi không thấy bóng dáng em đâu. Có lẽ thời điểm này em đang muốn tránh mặt tôi???

Hôm nay là thứ 7, ngày mai Chủ Nhật là ngày Phương vợ tôi về sau chuyến đi du lịch dài ngày. Buổi tối hôm đó tôi sang nhà Mai Lan để hỏi thăm tình hình hôm trước nhà có chuyện gì vì tôi nghĩ hôm nay cuối tuần ông Kha sẽ về nhà. Mai Lan mời tôi vào nhà uống nước…

– Anh Kha đâu em? Tôi hỏi… – Anh Kha nhà em tuần này có về đâu anh… – Thế à? – Vâng… – Hôm trước bên nhà có chuyện gì nghiêm trọng lắm không? – À, hôm ấy anh Kha gọi em về gấp bên nhà chồng em có chút chuyện riêng thôi anh ạ…

Rồi theo thói quen, nàng cũng chẳng dấu được chuyện gì mà tuôn hết một hồi cho tôi nghe. Mai Lan kể hôm ấy bị chồng gọi về có việc gấp đó là việc bên chồng nhà Mai Lan tổ chức họp gia đình, lý do là bởi chú em chồng Mai Lan – tức em trai ông Kha, sắp hoàn thành nhà mới, bây giờ chú thím ấy muốn ra ở riêng, trước đây vẫn ở cùng ông bà, nhưng nay chú thím ấy ra ở riêng mà ông bà thì chỉ muốn ở ngôi nhà cũ do tổ tiên để lại, vậy mới đi đến quyết định là cả nhà anh Kha sẽ về ở hẳn ngôi nhà đó, phụng dưỡng cha mẹ và được hưởng quyền thừa kế căn nhà đó khi mà sau này ông bà không còn…

– Nói chung là cũng hơi đường đột anh ạ… – Thế ý ông Kha thế nào? – Ông ý chả thích quá à… – Anh thấy vậy cũng tốt mà. – Vâng… em thật ra chưa hề nghĩ đến cảnh đó đâu… nhưng mà thôi… cũng được… được cái là em sẽ được ở gần con trai anh ạ… – Gần chồng gần con là nhất rồi còn gì nữa… – Vâng…

Mai Lan cười, rồi lại quay sang chuyện về bà xã tôi:

– Mỗi tội hàng xóm quen nhau chưa bao lâu lại đã sắp phải xa nhau anh nhỉ? – Thế nhà em tính bao giờ chuyển? – Sang tháng anh ạ… em cũng đã kể chuyện này cho con Phương đâu, mai nó về em mới nói.

Lan man một hồi câu chuyện lại lái sang hướng khác…

– À mà hôm trước chuyến đi Hà Giang thành công tốt đẹp chứ anh? Em thấy tiếc quá, mãi mới có một cơ hội đi mà lại bị lỡ… – Tốt em ạ… – Mà đi hơi bị kỹ đấy nhá, em biết rồi đấy… giọng Mai Lan đầy ẩn ý…

Tôi khẽ chột dạ, không hiểu Mai Lan nói câu đó là có ý gì? Hay là Mai Lan biết chuyện Vy đi với tôi tận 5 ngày nhỉ?

– Hôm đấy xe anh bị hỏng phải để lại sửa, anh tranh thủ ở lại chơi vài hôm với mấy người bạn lâu lắm rồi không gặp nhau… để cho Vy về trước, Vy không xin nghỉ được… – Ơ… Sao cái Vy nó bảo… – Gì em? – À… không… hôm trước em gặp Vy, nó chào em rồi bảo cho vợ chồng nó gửi lời chào vợ chồng nhà anh… – Chào gì? – Chào tạm biệt chứ chào gì? Thế cái hôm đi Hà Giang cùng anh Vy không nói chuyện với anh à?

Nghe Mai Lan nói tôi hơi bất ngờ, nhưng vẫn phải tỏ ra bình thản để nói chuyện tiếp.

– Không, có thấy nói gì đâu… – Vợ chồng Huy Vy nó trả nhà rồi, lần này sang định cư hẳn bên Nhật rồi, Vy nói với em thế mà… – Chuyển đi hôm nào em? – Vừa hôm qua…

Hôm thứ Tư tôi cùng em từ Hà Giang về, thứ 5, thứ 6, thứ 7 cả 3 hôm liền vì là vẫn được nghỉ nên tôi đi câu cá cả ngày, tối về chạy bộ không gặp em tôi cứ ngỡ là em đang còn tránh mặt tôi, em không muốn đối diện với tôi sau những gì đã xảy ra ở mảnh đất Hà Giang đó. Thêm nữa, tôi muốn thực hiện lời hứa của mình, cái lời hứa mà em đã từng đưa ra bắt tôi thực hiện…

… Trên đường về, em ngồi ghế bên ngủ ngon lành gần như trong suốt cả quãng đường, có lẽ sau những ngày ngồi xe máy rong ruổi khắp cái mảnh đất Hà Giang đó em cũng đã thấm mệt, như tôi đây mà còn cảm thấy ê ẩm hết cả người, thỉnh thoảng em mới tỉnh ngủ để nói chuyện với tôi.

– Anh mệt không? – Anh bình thường, lái xe mà… – Nếu buồn ngủ quá thì nhớ dừng lại anh nhé, đừng cố… – Được rồi… em yên tâm…

Tôi vừa lái xe vừa bật nhạc nghe những bài hát quen thuộc, những bản tình ca nhẹ nhàng đã cùng tôi và con xe đi khắp các cung đường Nam Bắc, có lúc em lại chợt tỉnh giấc quay sang:

– Em lại vừa ngủ à? – Ừ… em cứ ngủ đi… – Em muốn nói chuyện cùng anh để anh có người đồng hành anh đỡ buồn ngủ… mà sao mắt cứ díp vào ý anh ạ… – Chắc tại cái list nhạc của anh nó làm cho em buồn ngủ hả? – Hình như thế anh ạ, nghe cứ êm ái dễ ngủ… – Anh nghe quen rồi không thấy buồn ngủ… – … anh mở to nhạc lên đi… ‘… Ngày mai sẽ khác, sẽ lại thấy hàng cây rất xanh…

Sẽ lại thấy ngọn gió rất trong lành…

Khẽ lướt qua tim mình…

Ngày mai sẽ khác, sẽ lại thấy dòng người rất đông…

Sẽ lại thấy trời xanh rất rộng…

Nắng khẽ soi trên đầu…

Và khi ánh hoàng hôn chợt tắt, bóng đêm dần xuống nơi đây…

Tôi sẽ không là tôi như ngày hôm nay…

Chỉ hôm nay thôi, xin cho tôi được buồn chút thôi…

Khi một ai bỏ đi mất rồi…

Khi nỗi nhớ ngập tràn bóng đêm hay trong lòng tôi…

Chỉ hôm nay thôi, cho nước mắt này được cứ rơi…

Cho con tim này cứ rã rời…

Qua đêm nay rồi sẽ khác thôi.’ Những giai điệu nhẹ nhàng cứ đưa tôi và em lặng im tìm về những ký ức của ngày hôm qua, với tôi đó là hình ảnh em nhí nhảnh vui tươi tạo dáng bên những ruộng hoa tam giác mạch, là cái hôn vội vàng trên cổng trời, là những chiều được em ôm chặt phía sau phóng xe trên những con đường vắng tanh khi mà ánh hoàng hôn xuyên qua khe núi… và cả những đêm mặn nồng ân ái… Tôi chẳng biết em đang suy tư điều gì?

– Anh… – Gì em? – Anh có nhớ đã hứa với em điều gì không? – Anh có… – Anh phải nhớ thực hiện nghe chưa? – Anh nhớ rồi, nhưng anh vẫn được gặp em mà đúng không? Mình vẫn chạy bộ như trước đây?

Em lặng im không nói gì, tôi thấy em có vẻ suy tư, gương mặt thoáng chút buồn…

– Không… có thể em sẽ… không còn gặp anh nữa… – Sao lại phải vậy? – Em… em sẽ… không chạy nữa… – Tôi thấy em ngập ngừng: – Vì… em… bận… – Ừ, khi nào hết bận lại chạy nhé. – Tôi động viên em… – … Vâng… nhưng anh luôn nhớ phải giữ lời hứa anh đã hứa với em.

Vậy là em đã đi xa sau khi bắt tôi thực hiện lời hứa của mình đó là phải quên em sau chuyến đi Hà Giang đó, em bỏ lại tôi với bao cảm xúc chơi vơi, em đã có kế hoạch đi sang Nhật định cư mà không hề kể cho tôi nghe, sao vậy nhỉ? Tình cảm của em và tôi dành cho nhau trong 5 ngày đó có phải là thật không?

Có thể, tôi sẽ phải quên em như là em muốn, nhưng những tình cảm của tôi dành cho em là có thật, những cảm xúc đó là có thật. Bây giờ, tôi thấy lòng hụt hẫng…

… Ngày mai sẽ khác, sẽ lại thấy từng nhịp bước chân…

Băng trên con đường kia rất quen thuộc…

Ký ức xưa kéo về…

Trên từng góc phố, những hàng cây mà ta đã qua…

Những chiều mưa ngồi dưới mái hiên nhà…

Sẽ mãi không quên được…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238
Thông tin truyện
Tên truyện Chung cư
Tác giả Hoài Cổ
Phân loại Chuyện Sex, Truyện sex dài tập, Truyện sex ngoại tình
Ngày cập nhật 25-10-2023 05:05:57
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Đụ vợ bạn thân (Update phần 31)
Cô giáo chủ nhiệm (Update phần 135)
Người chị (Update phần 24)
2 tiếng phá trinh (Update phần 15)
Em rau người Hoa (Update phần 15)
Quê tôi mùa nước lũ (Update phần 28)
Đôi bạn cùng tiến (Update phần 50)